Thằng Nam mắt cũng đã đỏ hoe từ bao giờ, nhưng vẫn cố tỏ ra hơi ngạc nhiên thảng thốt vì những lời con Tú vừa nói:
“Chị… chị nói thiệt chứ, cái đó không phải… mà là…”
“Đúng đó em, chuyện tụi mình vẫn hay làm là chuyện tồi tệ ở tuổi của em, là chuyện chỉ có những cặp vợ chồng làm với nhau, tất cả là do chị gạt em thôi, chị lo cho em nên mới…” – Con Tú nước mắt vẫn chảy, giọng như đã nghẹn đi – “Chị xin lỗi, chị cứ tưởng sẽ giúp em tránh được chuyện trai gái lo tập trung học hành,lồn đẹp ai ngờ đâu càng lúc càng tệ hơn, là chị hại em rồi Nam”.
Thằng Nam không ngờ con Tú vì nó mà nghĩ ngợi lo lắng nhiều như vậy, mặc dù cũng có 1 phần vì mục đích riêng là ít nhiều giải tỏa sinh lý của bản thân con Tú, nhưng cái mục đích riêng đó lại do chính nó khơi dậy, chính nó bày ra, nó cảm thấy thật có lỗi với con Tú, lẽ ra người xin lỗi phải là nó, nhưng nó không đủ can đảm đề thừa nhận mọi việc đều do nó cố ý sắp đặt, nó không muốn làm tổn thương đứa con gái nó yêu. Người trong gia đình thì lại nghĩ là do vợ chồng mâu thuẫn. Bên dưới con cặc vẫn liên tục đâm những cú trời giáng vào cái lồn bé bỏng.
– Ư… bố… a… a… ư…
Hiền không có kỹ năng, nhưng bù lại tiếng rên non nớt của con bé lại là thứ vũ khí hữu dụng nhất. Thực hiện như thế nào cũng là do cậu?”
– “Cháu biết nhưng cháu giờ không thể làm gì được, mọi thứ với cháu đều như sương khói thì cháu thực hiện được gì cơ chứ?”
– “Tôi chỉ có nhiệm vụ truyền lại thông tin cho cậu như vậy thôi.