Nàng dường như bị đôi tay điêu luyện kia dẫn dắt, người ngả ra sau tựa vào lồng ngực gã, hai mắt lim dim tận hưởng giây phút sung sướng dễ chịu mà tay bố chồng mang lại.
Ngồi phía sau không được thấy biểu cảm của con dâu nhưng Điền lại được một đặc quyền khác còn hấp dẫn hơn. Đạt đang ân cần, lần tay cởi nhẹ chiếc áo khỏi tòa thiên nhiên Loan, rồi đứng như Trời trồng,ngủ nhờ lấy mắt nhai tươi nuốt sống Loan.
– Đạt ẵm Loan vô phòng đi. Đạt bế thốc Loan lên. Thủy bèn ngồi mạnh xuống ngăn cho con cặc kia di chuyển tiếp, miệng hổn hển bảo gã:
– Bố… khoan đã…
Điền bấy giờ mới chịu ngừng lại, gã nhổm dậy ôm cả con dâu lẫn cháu gái vào lòng rồi khẽ hỏi:
– Sao vậy vợ yêu của bố…
– Làm nhè nhẹ thôi… con bé nó nhìn đây này…
– Cứ lo xa… nó thì biết cái gì chứ… kệ đi…
– Thế mà tưởng quý cháu gái lắm… toàn nói phét…
– Đâu có… tại vì quý mẹ nó hơn nên tạm cho nó ra rìa… hề hề hề…
– Ghét cái mặt…
– Nó không bú nữa thì để nó ngủ đi… nào…
– Được rồi… cứ giục nhặng cả lên…
Thủy nói rồi nhoài người sang bên đặt con gái vào trong chiếc nôi ở cạnh giường.