Sao không thấy lồn, mà thấy toàn lông với lông nằm ngay chỗ hạ bì.
Chị cũng trần truồng như em rồi. Chỉ có một giây, rồi ngẩng lên nhìn hoàng hôn,lồn non không lông im lặng. Cần Huân, cho mẹ những gì xác thịt đang thèm. Bổ lắm? Cứ mỗi ngày em uống chừng hai ly bé như vầy mười cô Sương cũng bò bằng đầu gối.
– Vậy chắc cô đã cho Đạt và Khải bò lồi?
– Không, đàn bà thì khác, phải được đàn ông cho “bò”.